Open top menu
Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2012




                             
                      Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa (!)

      

Mấy hôm liền Sàigòn chiều nào cũng mưa. Những cơn mưa chiều sầm sập, trắng xoá trời đất, chốc lát ngập phố phường, người và xe cứ đội mưa lõm bõm. Sáng nay lại mưa, trời bung bủng như ốm dậy, người trong quán  uể oải, chẳng muốn động chân động tay, chắc con ruồi đậu mép không buồn đuổi.  Cô Phượng cave ngáp một cái rõ dài, ca cẩm :
“ Đúng ngày lễ quốc khánh lại mưa, trời…đểu thật…!”
Chị Gái hủ tíu an ủi :
“Mưa thì cứ ngồi quán uống càphê…tha hồ buôn chuyện…sướng..việc gì phải ca cẩm ?”
Thằng Bảy xe ôm cười ha hả :
“ Tại trời mưa làm chị Phượng bể mánh chứ sao ?”
Chị Gái hủ tíu tròn mắt :
“ Mánh gì mà bể ?”
Thằng Bảy xe ôm :
“ Sáng nay ông cán bộ Hà Nội tính đưa chị Phượng đi “bic nic” Cần Giờ tham quan rừng  khỉ…mưa vầy sao đi…khỉ đâu mà ngắm...vậy chị mới chửi trời “đểu” thật ...đúng không ?”
Cô Phượng cave cáu kỉnh :
“ Bộ mày ăn cơm vắt nằm gầm giường tao sao rành quá vậy ?”
Bà Năm củ cải khẽ khàng :
“ Cô Phượng chửi cả trời vậy phải tội chết…”
Gã Ký Quèn lên tiếng :
“ Mưa có phải tại trời đâu ? Tại ...bác Hồ đó …”
Ông đại tá hưu quát :
“ Thằng Ký Quèn kia…sao mày dám bảo mưa tại bác Hồ hả ?”
Thằng Bảy xe ôm hùa theo :
“ Anh Ký Quèn nói bậy …bác Hồ đang nằm trong lăng mãi tận Ba Đình Hà Nội, mà bác cũng đã đi gặp cụ Các Mác, cụ Lênin từ tám đời, sao còn "làm mưa"  mãi trong Sàigòn ngàn trùng xa cách ?“
     Gã Ký Quèn lắc đầu :
“ Vậy mày không biết "bác Hồ đang sống chuyển sang từ trần" đúng vào ngày Quốc Khánh  mồng 2 tháng 9 vậy mới có hai câu thơ :
" đời tuôn nước mắt
 Trời tuôn mưa ..."
Cô Phượng cave vênh mặt :
“ Quốc khánh năm trước đâu có mưa ? Sao năm nay lại mưa ? “
Bà Năm củ cải ca cẩm :
“ Tại năm nay giá cả đắt đỏ, thất nghiệp tùm lum nên người khóc, trời cũng khóc…”
Vừa lúc đó ông Tư  Gà nướng xách vào con gà trống to tổ chảng. Cô Phượng cave kêu lên :
“ Í trời…mưa vậy chú Tư vẫn mua gà nướng bán à ?”
Ông Tư Gà nướng lắc đầu :
“ Tao đâu có bán…tao mua về làm đám giỗ đó chớ ?”
Thằng Bảy xe ôm reo lên :
“ Chắc chú Tư giỗ bác Hồ ?”
Ông Tư Gà nướng chối đây đẩy :
“ Không không…tao đâu có giỗ bác Hồ, tao giỗ thằng Ba…”
Cô Phượng cave tò mò :
“ Ba nào vậy chú Tư ?”
Ông Tư Gà nướng giọng chắc nịch :
“ Thằng Ba Dũng chứ còn thằng nào ?”
Gã Ký Quèn cười lớn :
“ Ủa…chả đã chết đâu mà giỗ ? Tối qua tivi còn đưa chả đãi tiệc  phái đoàn quốc tế nhân ngày quốc khánh mà ?”
Ông đại tá hưu đập bàn quát :
“ Chúng mày láo, dám rủa đồng chí Nguyễn Tấn Dũng chết để mà giỗ hả ?”
Ông Tư Gà nướng lắc quày quạy :
“ Tôi đâu có giỗ ông Nguyễn Tấn Dũng, tôi giỗ thằng Ba Dũng cháu gọi tôi bằng bác, chuyên ăn cắp gà dưới quê bị người ta đánh chết năm ngoái. Còn ông Ba Dũng kia , tiền nhiều như nước Hồng Hà Cửu Long, đâu có thèm ăn cắp gà…”
Gã Ký Quèn cười ha hả :
“ Giá như được giỗ cả hai ông thì đời hết tuôn nước mắt, trời cũng hết tuôn mưa…”
Cả quán cười ầm ầm. Riêng ông đại tá hưu đứng chết lặng.

2-9-2012


Tagged

0 nhận xét