Open top menu
Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013





                     

Sắp tới lễ Vu Lan , lễ xá tội vong nhân rằm tháng Bảy âm lịch, chị Gái hủ tíu đi đâu về, mặt hầm hầm làm cô Phượng cave tò mò :

“ Chị Gái hủ tíu đi cúng đâu về mặt mũi nhăn nhó vậy cà ?”

Chị Gái hủ tíu càm ràm :

“ Cúng cô hồn cho mấy cha thuế vụ, công an Phường chứ cúng đâu ?”

Ong đại tá hưu đập bàn quát :

“ Nói năng ba láp ba sàm. Sao mày dám gọi thuế vụ, công an Phường là “cô hồn” hả ?”

Chị Gái hủ tíu phân bua :

“ Thì bà con coi…tôi kê có mấy hàng ghế bán hủ tíu ra lề đường mà phạt những năm trăm ngàn. Cãi nhau tổn hơi tốn sức, đành nộp phạt coi như cúng cô hồn cho rồi…”

Cô Phượng cave cười hắc hắc :

“ Cúng vậy còn phước đó . Nhà hàng chỗ em làm còn nhiều loại cô hồn kìa. Nào cảnh sát khu vực, nào cán bộ thuế, nào thanh tra văn hoá, nào trật tự trị an…Oi thôi thôi, chẳng cứ gì tháng bảy xá tội vong nhân, tháng nào cái đám cô hồn này cũng xúm lại đòi cúng…phong bì kìa…”

Ong Tư Gà nướng lúc này mới lên tiếng :

“ Chẳng qua sơn ăn từng mặt, ma bắt từng người , chị Gái hủ tíu kê mấy hàng ghế trên vỉa hè phải nộp phạt 500 ngàn, vậy còn ông Ba đại tá hưu xây cổng lấn ra mặt phố cả mấy mét thì có thấy thằng “cô hồn” nào tới đòi cúng . Vi phạm sờ sờ ra đó mà cảnh sát khu vực, cảnh sát môi trường, thanh tra xây dựng, trật tự đô thị  đi qua đi lại cứ ngó lơ , giả mù giả điếc.”

Ong đại tá hưu bị bóc mẽ tức quá, quát to :

“ Ong Tư Gà nướng ăn nói hồ đồ . Tôi xây cổng vậy là có thư tay đồng chí Ba Cọp gửi thành uỷ rồi nha. Thành uỷ điện xuống cho đồng chí Trưởng phòng xây dựng Quận. Đồng chí Trưởng phòng xây dựng Quận lại điện xuống đồng chí Trưởng công an Phường …”

Bà Năm củ cải kêu trời :

“ Chèn đéc ôi , ông Ba Cọp là ai mà dữ  vậy ta ? Bộ ông là thần Hổ sao ?”

Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :

“ Không phải thần hổ đâu mà thần khẩu đó ?”

Ong đại tá hưu quát :

“ Thằng Bảy xe ôm kia, sao mày dám nói đồng chí Ba Cọp là thần khẩu hả ?”

“ Thì ông ăn phần trăm tiền dự án, ông ăn đất sân gôn, ăn sẳt, ăn thép… Ba cái phong bì lẻ tẻ ổng đâu có thèm ăn.  ?”

Lúc này đã 4 rưỡi chiều ngày 16 tháng 8, chợt gã Ký Quèn nghe điện gọi tới bỗng khóc nức khóc nở .  Cô Phượng cave tò mò :

“ Anh Ký Quèn sao vậy ? Bộ cháy nhà chết người hả ?”

Gã Ký Quèn lắc đầu :

“ Không không…bé Phương Uyên vừa được thả tự do ngay tại tòa…”

Cô Phượng cave hét lớn :

“Thiệt không…thiệt không ?”

Gã Ký Quèn cũng hét :

“ Thiệt chớ sao không ? Phương Uyên tự do rồi…”

Cả quán chợt lặng đi, rồi người nào người nấy bật khóc, nước mắt nước mũi ròng ròng. Ông đại tá hưu đập bàn :

“ Phương Uyên là con nào mà nó được thả tụi bay khóc như cha chết mẹ chết vậy?”

Cô Phượng cave ngạc nhiên :

“ Ủa…vậy chú Ba không biết Phương Uyên là ai à ? Là cô bé bị bắt hồi tháng 10 năm ngoái vì tội rải truyền đơn trên đường vượt An Sương hô hào chống lại đảng cộng sản, đả đảo Trung Quốc xâm lược , bị kết án 6 năm tù, hôm nay xử phúc thầm…”

Ông đại tá hưu quát :

“ Con này láo, dám đòi chống đảng, chống Trung Quốc,  phải xử nó 20 năm tù mới đáng đời nó…”

Gã Ký quèn cười lớn :

“ Vậy mà trưa nay gần một trăm người biểu tình quanh các phố Tân An hô  khẩu hiểu “ Phương Uyên Vô tội.... Nguyên Kha Vô tội.... Tự do cho Phương Uyên, Tự do cho Nguyên Kha.... Tự do cho người yêu nước… Tự do cho dân tộc Việt Nam.... Đả đảo Trung Quốc xâm lược....  . Đả đảo tham nhũng, cướp đất của dân.... Đả đảo ...."

Ông đại tá hưu lại quát :

“ Bắt hết…hốt hết…không nói nhiều. Nhà nước đã ban hành luật đâu mà dám biểu tình ?”

Cô Phượng cave cười ngỏn nghẻn :

“ Ấy thế mà nó không nhốt hết, bắt hết mà lại trả tự  do cho Phương Uyên ngay tại Tòa…”

Ông đại tá hưu nổi giần đùng đùng  :

“ ĐM thằng Tòa nào bố láo dám thả con nhỏ đó…”

Cô Phượng cave cười rinh rích :

“ Thì tòa Long An chứ còn tòa nào ?”

Gã Ký Quèn trợn mắt :

“Còn lâu nha. Cố nội thằng Tòa Long An không dám thả. Quả này phải có quyết định từ Bộ chính trị. Thả Phương Uyên để dụ khị thằng Mỹ nó cho vào Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương không thì có mà đói…hết mẹ nó tiền rồi, ông anh 16 chữ vàng cũng cạn túi đừng hòng nó  cho cắc nào…”

Thằng Bảy xe ôm sướng quá múa tay hát :

| “ 16 tháng 8…chớ quên là ngày tự do…hạnh phúc sáng tươi …nhân dân Việt Nam…”

Ông đại tá hưu đập bàn quát :

“ 19 tháng 8 chớ . sao mày xuyên tạc thành ngày 16 tháng 8…”

Thằng Bảy xe ôm gân cổ cãi :

“ Thì hôm nay là ngày 16 tôi hát 16 chớ sao ? Không phải ngày cách mạng tháng 8 mà là ngày Phương Uyên được tự do.”

Cả quán vỗ tay rầm rầm. Cô Phượng cave khoái chí bỏ tiền mua nguyên két bia Saigòn xanh mời mọi người uống mừng. Riêng ông đại tá hưu bỏ về.

17-8-2013


0 nhận xét