Open top menu
Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013



                     

Sáng nay quán đang coi cải lương “Cây sầu riêng trổ bông” ,  chị Gái hủ tíu dắt về đứa bé khóc mếu máo. Chị  dỗ dành :

“ Nín đi...nín đi...ngoại chạy ra chợ chút về liền ?”

Cô Phượng cave đang nhâm nhi cà phê quay sang :

“ Con nhà ai , khóc dữ vậy cà ?”

Chị Gái hủ tíu phân bua :

“ Cháu bà Năm củ cải đó...má nó mới quê vào, gửi con cho ngoại đi làm công nhân vệ sinh. Bà Năm chạy ra chợ mua mớ rau mới gửi  tôi...”

Thằng Bảy xe ôm ngắm nghía đứa bé gật gù :

“ Thằng nhỏ này phải 5 tuổi chứ ít...”

Chị Gái hủ tíu gật lia lịa :

“ Sao giỏi đoán vậy. Bà Năm củ cải bảo nó 5 tuổi rưỡi rồi đó. Vậy mà suốt ngày bám mẹ không chịu rời nửa bước...”

Gã Ký Quèn kêu lên :

“ Í mẹ ôi...5 tuổi rưỡi rồi hả ? Nom hỉ mũi chưa sạch thế kia sao đạt “Bộ chuẩn trẻ em 5 tuổi?”

Cô Phượng cave cười rinh rích :

“ Chèn đéc ôi, cả con nít 5 tuổi cũng có “chuẩn” kia à ? Hèn chi mấy chú Hà Nội vào cứ kêu “chuẩn, chuẩn”. Chai rượu này “chuẩn”, món nhậu kia “chuẩn”, đôi giày này ...chuẩn...”

Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :

“ Rồi cả em gái có mái tóc chuẩn, đôi môi chuẩn, cặp giò chuẩn, bộ ngực ...chuẩn nữa chớ ? Vậy còn cái vụ con nít 5 tuổi cũng ... chuẩn là sao ?”

Gã Ký Quèn giảng giải :

“ Bộ chuẩn trẻ em 5 tuổi” của Bộ giáo dục yêu cầu trẻ "chạy được  150 m ", “ném và bắt được bóng đường kính 15 cm bằng hai tay” ,”đi giật lùi theo hướng thẳng ít nhất được 5 mét”...”

Cô Phượng cave kêu lên :

Ối trời... con nít 5 tuổi như thằng nhỏ này sao chạy được 150 mét, rồi ném bắt bóng, rồi đi giật lùi...bộ bắt nó làm vận động viên nhí sao ?”

Gã Ký Quèn cười hề hề :

 “ Chưa hết ...phải thực hiện 5 điều bác Hồ dậy ...”

Cô Phượng cave tròn mắt :

“ Ghê vậy cà ? 5 điều bác Hồ dậy là những gì ?”

Thằng Bảy xe ôm cười hơ hớ :

“ Hút thuốc bổ phổi, uống rượu bổ gan, đánh bạc mở mang đầu óc, đi xe đánh võng cho dẻo đôi tay, thấy công an phải chạy ngay để bảo toàn tính mạng...”

Ông đại tá hưu quát lớn :

“ Thằng xe ôm kia, sao mày dám xuyên tạc 5 điều bác Hồ dậy ?”

Chị Gái hủ tíu bưng cà phê tới :

“ Vậy 5 điều bác Hồ dậy là những  gì chú Ba biết không ?”

Ông đại tá hưu ưỡn ngực :

“ Tao học 5 điều bác Hồ dậy từ lúc bé tísao không biết. Thứ nhất là yêu Tổ Quốc, yêu đồng bào...”

Chị Gái hủ tíu càm ràm :

“ Chèn đéc ôi...con nít bằng kia đã biết Tổ Quốc đồng bào là cái gì ? Sao không dậy nó yêu cha mẹ, yêu ông bà ?”

Ông đại tá hưu quát :

“ Cha mẹ, ông bà là trong gia đình, Tổ Quốc, đồng bào là ngoài xã hội. Xã hội quan trọng hơn gia đình nên phải đặt xã hội lên trên chớ...”

Cô Phượng cave dàn hoà :

“ Chú Ba nói có lý, vậy Bác dậy điều gì nữa ...”

Ông đại tá hưu dõng dạc :

“Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm...”

Cô Phượng bật cười dài :

“ Ha ha...ha ha...ha ha...”

Ông đại tá hưu đập bàn quát :

“ Mày cười gì con cave ? Mày cười 5 điều bác Hồ dậy hả ?”

Gã K Quèn chen ngang :

“ Người lớn bây giờ nói dối như cuội mà đòi dậy con nít thật thà. Mấy năm nay các tập đoàn, tổng công ty quốc doanh tham nhũng trăm tỷ ngàn tỷ mà họp tổng kết ông Thủ tướng lại khen nức nở nào nỗ lực khắc phục khó khăn, nào đảm bảo việc làm, thu nhập cho người lao động, nào bảo toàn và phát triển vốn nhà nước...Vậy không phải nói dối sao ?”

Ông Tư Gà Nướng càm ràm :

“ Ổng có hỏi sau VINA xin, VINA lai…tới VINA gì không ?”

Cô Phượng cười rinh rich :

“ Là VINA…Ba D. chứ còn gì. “

Thằng Bảy xe ôm xua xua tay :

“ Hổng còn VINA VINIẾC gì nữa hết . Kỳ này ông Nguyễn Bá Thanh ra Hànội làm Trưởng ban nội chính sẽ nhốt hết bọn quan tham …”

Gã K Quèn cười nhạt :

“ Hổng dám đâu. Ông Thanh chưa ra tới nơi , ông Thủ tướng đã chơi đòn phủ  đầu giao Bộ Công an xác minh, làm rõ dấu hiệu cố ý làm trái các quy định của pháp luật về đất đai và đầu tư xây dựng , gây thất thu ngân sách nhà nước của Ủy ban nhân dân Đà Nẵng kìa ..."

Ông Tư Gà nướng than trời :

“ Vậy hết hy vọng. Cứ tưởng kỳ này ông Thanh ra Hà Nội bắt nhốt hết tham nhũng. Ai ngờ Thủ tướng chơi ác vậy còn trông mong gì….”

Gã K Quèn cười cười :

” Đừng có mơ, đến Tổng Bí thơ, Bộ chính trị , Ban chấp hành còn chẳng làm gì được Thủ tướng, huống hồ một ông Thanh dưới tỉnh lên…Mà thực ra ông Dũng, ông Thanh tuy hai vuốt nhưng vẫn là một móng thôi…”

Chị Gái hủ tíu tròn mắt :

“ Anh Ký Quèn nói gì kỳ ? Hai vuốt vẫn là một móng là sao ?”

Gã K Quèn bật cười :”

“ Thì cả hai ông tuy là trăn với hổ tranh nhau nhưng cũng đều là đảng cả thôi , không lẽ đảng lại nhốt đảng sao , trông mong gì ?”

Cả quán cười ầm ĩ



18-1-2013
Tagged

0 nhận xét