Open top menu
Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013





                       

Sàigòn đang nóng bức chiều nay lại cúp điện khiến bà con trong hẻm  nhao cả lên . Riêng nhà ông đại tá hưu máy nổ chạy ầm ầm cứ rung đùi mở máy lạnh mát rượi. Cô Phượng cave ca cẩm :

“Nóng vầy chị Gái hủ tíu không câu nhờ chú Ba đại tá hưu ít điện chạy cái quạt…”

Chị Gái hủ tíu lè lưỡi :

“ Í trời …sức mấy cô Ba cho câu …”

Vừa lúc đó thằng Bảy xe ôm ở đâu hớt hải chạy về la lớn :

“ Nguy to rồi …nguy to rồi bà con ơi…”

Cô Phượng cave quát :

“ Làm gì sợ cuống lên vậy Bảy ? Bộ bom nổ chợ Bến Thành hả ?”

Thằng Bảy xe ôm lắc đầu :

“ Không không chuyện này còn kinh hoàng hơn bom nổ kìa…”

Ông Tư gà nướng càm ràm :

“ Có chuyện gì nói mẹ nó ra cứ nhín…nhín hoài…”

Thằng Bảy xe ôm thở hổn hển :

“ Xăng tăng giá rồi…xăng tăng ngàn tư một lít thành 25 ngàn một lít lận…”

Ong đại tá hưu đập bàn quát :

“ Thằng xe ôm kia…mày tung tin nhảm gây rối loạn thì trường hả ?”

Thằng Bảy xe ôm gân cổ cãi :

“ Tôi tung tin hồi nào…người ta đang ùn ùn đổ xăng kìa…”

Ông đại tá hưu quát :

“ Dứt khoát không thể có chuyện xăng tăng giá được . Thủ tướng  mới tuyên bố chưa tăng giá xăng trong địp này mà…”

Cô Phượng cave cười hắc hắc :

“ Nó tung hoả mù lừa bà con đó chú Ba, chớ có tin  …”

Ong đại tá hưu đập bàn :

“ Con Phượng cave kia…mày dám nói Thủ tướng lừa dân hả ? Tao còng cổ mày giờ…”

Cô Phượng cave gân cổ cãi :

“ Không lừa sao mới tuyên bố không tăng giá xăng giờ lại tăng ?”

Ong đại tá hưu lại quát :

“  Làm gì có chuyện đó. Phải tuyệt đối tin tưởng vào Đảng vào Chính phủ chớ. “

Ong đại hưu vừa quát xong bất đồ trên tivi cô xướng ngôn viên đọc oang oang :

“ Thông báo…bắt đầu từ 8 giờ tối ngày 28 tháng 3, giá xăng dầu trên cả nước được phép tăng 362 - 1.430 đồng. Giá bán lẻ tối đa xăng RON 92 lên mức cao nhất từ trước đến nay - 24.580 đồng một lít …thông báo …thông báo…”

Cô Phượng cave cười lớn :

“ Đó …xăng tăng giá thiệt đó …lại tăng  dữ nữa mới chết…chú Ba còn còn tuyệt đối tin tưởng ở Thủ tướng nữa thôi ?”

Ông đại tá hưu ấp úng :

“ Không…nhẽ đâu lại thế ?”

Cả quán cười  ầm ầm. Ong đại tá hưu nổi cáu :

“ Tăng giá xăng là chuyện nhỏ …lâu lâu trục trặc chút xíu . Còn về cơ bản đường lối chính sách của Đảng Chính phủ bao giờ cũng đúng đắn và sáng suốt…”

Vừa lúc ấy gã Ky Quèn mang đâu về tấm hình cô gái đang cười đưa cho ông đại tá hưu :

“ Đố chú Ba biết ai đây ?”

Ông đại tá hưu trợn mắt ngắm rồi oang oang :

“ Nụ cười Võ thị Thắng …ảnh này do phóng viên người Nhật chụp tại phiên tòa Mỹ ngụy xử nữ chiến sĩ biệt động 20 năm tù…ảnh này đã loan đi toàn thế giới với tên gọi là nụ cười chiến thắng đây. Chính nụ cười này đã góp phần đưa đảng ta lên đỉnh cao chói lọi đại thắng mùa Xuân..."…”

Gã Ky Quèn lắc đầu cười hí hí quay sang cô Phượng cave :

“ Chị Phượng có biết ai đây không ?”

Cô Phượng cave ngắm nghía rồi reo lên :

“ Em nào có nụ cười xinh thế nhỉ ? À…thôi phải rồi em Khánh Linh Miss đại học bách khoa Hà nội đây mà…”

Gã Ky Quèn kêu to :

“ Trật lấc hết trơn…đây là nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên…”

Chị Gái hú tíu :

“ Nguyễn Phương Uyên là ai mà cười  tươi dữ vậy ?”

Gã KQuèn cao giọng :

“ Nguyễn Phương Uyên, 20 tuổi bị bắt từ năm ngoái khi rải truyền đơn lên án  bất công trong thu hồi đất đai, lên án Trung Quốc xâm lấn Hoàng Sa và Trường Sa…”

Cô Phượng cave vỗ trán :

“ Nhớ ra rồi, có phải cô sinh viên được một số nhân sĩ, trí thức, trong đó có giáo sư Ngô Bảo Châu viết thư ngỏ gửi chủ tịch nước Trương Tấn Sang đề nghị trả tự do cho cô, đúng không ?”

Gã Ky Quèn gật đầu :

“ Bắt cả 5 tháng rồi, mãi hôm nay 30 tháng 3 cả gia đình mới gặp Phương Uyên được 30 phút. Cả nhà Uyên  cảm thấy thương và đau lòng vì tình trạng sức khỏe của  Uyên.”

Ồng đại tá hưu càu nhàu :

“ Những việc lớn cứ để đảng , nhà nước lo. Mình là sinh viên chỉ biết học thôi. Quậy như vậy bị bắt phải rồi…”

Thằng Bảy xe ôm ngứa miệng :

“ Cứ để đảng và nhà nước lo. Vậy đến khi nào thì mất nốt Trường Sa hả chú Ba ?”

Cả quán cười ầm ầm. Cố Phượng cave quay sang hỏi ông Ba đại tá hưu :
" Nụ cười Võ thị Thắng góp phần đưa đảng ta lên đỉnh cao chói lọi. Vậy nụ cười Nguyễn Phương Uyên nói gì vđảng ta hả chú Ba ?"
Ông đại tá hưu im thít.  Ông Tư Gà nướng lên tiếng :

“ Còn trẻ thế này mà dám hy sinh vì đại nghĩa. Bởi vậy đất nước này, dân tộc này chưa mất hết hy vọng…”

Mọi người lại cười vui vẻ. Ông đại tá hưu hầm hầm ra khỏi quán



31-3-2013






0 nhận xét