Open top menu
Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2012



                            .

 Mấy bữa nay bà con trong quán “tám” cơn bão số 8. Khi bão không vào miền trung, ông Tư Gà nướng gật gù :
“ Cũng may, bão vào Quảng Nam thì nguy…”
Cô Phượng cave thắc mắc :
“ Chú Tư quê Càmâu sao lo bão đổ Quảng Nam ?”
Ông Tư Gà nướng cao giọng :
“ Tao lo đập thủy điện sông Tranh kìa, bão vào Quảng Nam vỡ đập chết hết dân…”
Thế rồi bão chẳng vào Quảng Nam cũng chẳng vào Đà Nẵng, Bình Định khiến ai cũng tưởng bão vào Hà Tĩnh, Nghệ An, Thanh Hóa, Ninh Bình. Vậy mà không bão cứ lù lù dọc bờ biển. Cô Phượng cave hóng chuyện đâu đâu , cười ngỏn nghẻn :
“ Chỉ tại mấy thằng “khí gió” .”
Chị Gái hủ tíu thắc mắc :
“ Thằng khí gió là thằng nào ?”
Cô Phượng cave cong cớn :
“ Là thằng khí tượng đó. Ai đời  Sơn Tinh trên núi, bão ngoài biển. Tụi nó lại  lấy Sơn Tinh đặt tên cho bão có ngu không chớ ? Bởi vậy bão nó tức nó không thèm vào …”
Tối nay đài báo bão không đổ bộ đất liền mà quay ra biển , gã Ký Quèn cười ví von :
“ Bão số 8 cũng giống Hội nghị trung ương 6 vậy.”
Ông đại tá hưu sầm mặt :
“ Mày ví von gì lạ vậy ?”
Gã Ký Quèn tỉnh bơ :
“ Thì ai cũng tưởng bão số 8 đổ bộ đất liền, ngờ đâu ngoặt ra biển. Hội nghị trung ương 6 ai cũng tưởng đồng chí Ếch mất ghế, ngờ đâu vẫn chưa…”
Thiêng thế, gã Ký Quèn chưa dứt lời tivi đã chiếu hai Thủ tướng Thái Lan và Việt Nam bắt tay nhau "ngoại giao" lắm .Cô Phượng cave trầm trồ :
“ Í mèn ôi… bà Thủ tướng Thái xinh đẹp quá ta ? Lại còn vào thăm nhà sàn bác Hồ, ghi sổ lưu niệm nữa kìa…”
Thằng Bảy xe ôm thắc mắc :
“” Hổng biết bả ghi gì vậy cà ?”
Gã Ký Quèn mau miệng :
“ Chắc bả ghi : bác Hồ thật vĩ đại đã đánh thắng hai đế quốc to..”
Ông đại tá hưu vui vẻ :
“ Đúng, đúng, thằng Ký Quèn đoán đúng…bà Thủ tướng Thái Lan phải hết lòng ca ngợi bác Hồ vậy chớ ?”
Cô Phượng cave  láu táu :
“ Bả còn ghi  gì nữa anh Ký Quèn ?”
Gã Ký Quèn chậm rãi :
“ Có chớ…bà còn ghi nhà vua Adulyadej cũng rất vĩ đại tránh cho dân Thái Lan các cuộc chiến tranh …”
Thằng Bảy xe ôm chen ngang :
“ Vậy ai vĩ đại hơn ai ?”
Ông đại tá hưu đập bàn :
“Cấm tụi bay so sánh bậy bạ nhá. Bác Hồ là lãnh tụ cộng sản thế giới, ai sánh được ?”
Bà Năm củ cải giờ mới lên tiếng :
“ Tui hổng biết lãnh tụ cộng sản thế giới là cái chi chi ? Tôi chỉ hỏi ông Ba bên Thái Lan giá cả có lên trời như ta không ? Sáng nay tui đi chợ bó rau muống bé bằng nắm tay đã lên 10 ngàn, khế chua cũng 15 ngàn/ kí, cà chua 20 ngàn , xin thêm ba trái ớt hiểm con mẹ hàng rau đã nhắc  “ba trái 1000 đồng đấy má…”. Chèn đéc ôi, thằng con tôi lương công nhân ba cọc ba đồng, tròn trõn triệu bạc làm sao nuôi  vợ con ?”
Cô Phượng cave cười đểu :
“ Từ từ rồi Nhà nước tăng lương, bà Năm khỏi lo …”
Chẳng may ngay lúc đó tivi chiếu chính phủ họp thường kỳ tháng 10, một ông mập ú dõng dạc :
“Chính phủ cho rằng, do bối cảnh khó khăn, không đủ nguồn cân đối nên không thể bố trí ngân sách chi cho việc tăng lương trong năm 2013.  “
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Nhà nước tăng lương kìa chị Phượng…”
Ông Tứ Gà nướng càm ràm :
“ Có tăng giá thì có. Tiền chạy mẹ hết vào túi các quan . Lấy đâu mà tăng ? Rồi coi, quốc hội họp xong giá điện, giá xăng, giá ga lại bay lên trời cho coi…”
Gã Ký Quèn cười hơ hớ :
“ Bởi vậy dân gian mới có câu :
Gió đưa “cái giá” lên trời…
“ Cái lương” ở lại chịu đời đắng cay…”

Cả quán chẳng ai cười, chắc vì thương cái “đời đắng cay” của…cái lương (!)


28-10-2012

Tagged

0 nhận xét