Open top menu
Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013




             


Sáng nay ông đại tá hưu vào quán , rút ra tập bì thư  phát cho mọi người. . Cô Phượng ca ve bĩu môi :

“ Lại giấy mời đi cơm bụi giá cao chớ gì ?”

Ông đại tá hưu dõng dạc :

“ Bà tổ trưởng dân phố cưới vợ cho con trai mời bà con tới dự đông đủ…”

Bà Năm củ cải kêu lên :

“ Chết tui , từ giờ tới cuối năm còn hai đám cưới một đám thôi nôi nữa kìa…”

Cô Phượng cave cười hích hích :

“ Thì cô Năm cứ tới tay không ,  tình cảm là chính mà…”

Gã Ký Quèn trợn mắt :

“ í không được, trước tiên phải bỏ bì thư vào thùng “hạnh phúc” để được gắn bông hoa nhỏ mới được ngồi vào tiệc Ai không có bông hoa coi như chưa làm thủ tục “đầu tiên” bị mời ra liền…”

Ong đại tá hưu lên tiếng :

“ vậy mà tuần rồi  đi đám cưới con anh Tám tao có bì thư bì thiếc gì đâu ?”

Cô Phượng ca ve láu táu :

“ Vậy chắc chú Ba đi đám cưới đời sống mới chỉ có nước trà với kẹo đậu phộng …”

Ong đại tá hưu trợn mắt :

“ Tầm bậy . Anh Tám tổ chức cưới  cho con tại phòng đại yến khách sạn Caravelle có 600 chỗ ngồi mà kín mít hết. Có cả MC nổi tiếng tới hoạt náo. Cứ sau mỗi lần  MC xướng tên “tứ thân phụ mẫu” hàng loạt sâm banh khui lốp bốp . Mà toàn rượu Pháp xịn giá năm trăm ngàn lận…”

Thằng Bảy xe ôm  trầm trồ :

“ Vậy chắc phải có heo sữa quay, tôm hấp bia, mực phơi nắng chiên giòn ?”

Ong đại tá dài giọng :

“ Ba thứ đó ai thèm. Thực đơn 12 món toàn chế biến từ vi cá mập, tổ yến sào, hải sâm với trứng cá hồi …Còn rượu hả ? Khỏi nói…”

Cô ca ve bĩu môi :

“ Thì  cũng tới rượu ngoại Henessy là cùng chứ gì ?”

“ Tầm thường quá con ơi. Mỗi bàn một chai Louis 13, mà mày có biết nhiêu tiền một chai không ?”

Thằng Bảy xe ôm láu táu :

“ Mỗi chai một triệu là hết số chưa ?”

Ong đại tá hưu cười ha hả :

“ Một triệu mua được cái vỏ chai. 2000 đô la Mỹ một chai lận. Có điều chỉ bàn của loại VIP mới có rượu này . Còn bàn hạng hai thì uống Remy với vang ngoại …”

Ogn Tư Gà nướng vọt miệng chửi :

“ ĐM…đám cưới mà cũng bày đặt hạng nhất với hạng nhì…Mà ông Tám làm nghề gì  lắm tiền vậy chú Ba ?”

“ Giám đốc thương mại và dịch vụ chứ làm gì ?”

Cô Phượng ca ve kêu lên :

“ Í trời ơi, chức đó làm đám cưới cho con trai vậy phải rồi. Mà chú Ba đi đám cưới lớn vậy không mang bì thư sao ? Coi vậy kỳ quá hà …”

Ong đại tá hưu cười  hề hề :

“ Tao mừng con trai nó bằng mười cái phong bì lận…”

“ Mừng gì đắt tiền dữ vậy ?”

“ Vừa rồi thằng con nó dính vào vụ ăn chặn tiền đền bù giải toả , lẽ ra phải khởi tố đi tù ,  tao gặp ông Mười  thành uỷ xin xử lý nội bộ nên mới thoát mà cưới vợ đó…”

Bà Năm củ cải lè lưỡi :

“ í trời, chú Ba quen lớn thiệt, giả tỷ cái ông Mười  thành uỷ mà cưới vợ cho con thì phải biết , sang hơn  cả cha Giám đốc thương mại nữa kìa…”

Ong đại tá hưu lắc đầu :

“ Cưới  vợ cho con thì cưới lâu rồi, tháng trước chú Mười chỉ làm thôi nôi cho cháu nội mà ôi thôi, cứ như festival tại  khách sạn sang nhất Sàigòn vậy. Trước khi nhập tiệc, khách phải vào coi triển lãm trưng bày toàn tranh ảnh phóng to của “cháu nội”. Ngoài ra, còn phim quay cảnh “cháu nội ” cười khóc, đại tiện, tiểu tiện, ăn ngủ… Mắc cười nhất là cảnh quay “cháu nội” chọn đồ. Người nhà bày ra nào bút, nào sổ, nào điện thoại di động…”

Cô Phượng ca ve láu táu :

“ Vậy rồi nó cầm cái gì lên tay chú Ba ?”

Thằng Bảy xe ôm cướp lời :

“ Thì cầm con mộc chứ còn cầm gì. Con ông cháu  cha mờ…”

Ong đại tá hưu lắc đầu :

“ Mày nói tầm bậy, ai để con mộc vô đó. Có điều bút không cầm, sổ cũng không cầm, nó cầm ngay tờ trăm đô mới lạ…”

Cả quán lăn ra cười. Ong đại tá hưu hồ hởi kể tiếp :

“ Nội cái tiền phim ảnh, dàn dựng và phòng ốc trưng bày cũng hết  mẹ nó cả trăm triệu   rồi. Còn cái bánh kem của nó hả ? To tổ mẹ, đường kính phải gần 2 mét, không đi lọt bằng đường thang máy , báo hại nhà hàng phải khiêng bằng… lối thoát hiểm lên lầu 3. Ngoài ra còn mời một dàn ca múa nhạc… con nít diễn toàn “Con cò bé bé”, “Cả nhà thương nhau”. Thực đơn hả, toàn nhập từ nước ngoài về như cá hồi Nhật Bổn, thịt bò Mỹ,thịt Kanguru Úc… . Rượu toàn Henessy với Whisky loại xịn 10 triệu đồng một chai…”

Thằng Bảy tò mò :

“ vậy rồi khách tới dự phải nộp phong bì mỗi người nhiêu chú ?”

“ Nhiều thì dăm ngàn đô  ít cũng phải vài trăm đô…”

Bà Năm củ cải :

“ Oi mèn ôi, tôi tính  đi đám cưới con bà tổ trưởng có 50 ngàn đồng Việt Nam kìa.…”

Cô Phượng ca ve kêu lên :

“ Sao hẻo vậy bà Năm ? Ít cũng phải 100 ngàn đồng chớ ?”

Bà Năm củ cải trợn mắt :

“ 50 ngàn cũng chưa chắc kìa. Tôi ngồi thái củ cải 10 tiếng một ngày, gãy cả lưng  cũng chỉ được có 50 ngàn đồng thôi kìa …”

Thằng Bảy xe ôm vọt miệng chửi :

“ ĐM cái xã hội này…  bất công đéo chịu được…kẻ ngồi mát còn ăn bát vàng thằng làm đổ mồ hôi  sôi nước mắt thì vắt mũi ra nhét miệng…”

Ong đại tá hưu trợn mắt quát :

“ Mày nói gì vậy Bảy ? Mày không nghe đồng chí Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng vẫn nói trên tivi à ?”

Thằng Bảy xe ôm càu nhàu :

“ Tôi có nghe gì đâu ?”

Ong đại tá hưu dõng dạc :

“ Đồng  chí Tổng bí thư vẫn nói thành tựu của Việt Nam gần 70 năm qua là to lớn, toàn diện và có ý nghĩa lịch sử kìa. Vậy mày phải tự hào chớ, sao mày lại chửi ĐM xã hội ? Bộ mày muốn đi tù hả ?”

Thằng Bảy xe ôm mặt mày tái mét chưa biết nói sao , cô ca ve vội vàng lấp liếm :

“ Chú Ba nói phải đó, thằng Bảy nó cũng tự hào lắm chớ bộ, điều nó không nói ra được thôi. Phải nói như vầy nè…”

Nói rồi cô Phượng ca ve cất tiếng hát véo von :

“Ta đứng đầu ngọn gió…tự hào đi lên …ôi Việt Nam…”

Thằng Bảy xe ôm cãi liền :

“ Đứng đầu  tham nhũng chớ, đứng đầu ngọn gió cảm lạnh chết thì sao ?”

Cả quán cười ầm . Ong đại tá hưu hầm hầm ra khỏi quán.





    19-3-2013










0 nhận xét